1. Không chỉ là chuyện phần mềm – mà là vấn đề chủ quyền số
Đan Mạch đang từng bước loại bỏ Microsoft Office, Windows và Azure. Đây không phải là câu chuyện về việc phần mềm mã nguồn mở có tốt hơn phần mềm thương mại hay không. Mà là câu chuyện về rủi ro chiến lược. Khi một quốc gia, tổ chức hay cá nhân phụ thuộc vào nền tảng đám mây của một công ty nước ngoài, họ đang trao quyền kiểm soát dữ liệu và hạ tầng số của mình cho bên thứ ba.
2. Cảnh báo từ một sự cố toàn cầu
Giới chức Đan Mạch đã trở nên cảnh giác sau một sự kiện đáng chú ý: công tố viên của Tòa án Hình sự Quốc tế bị mất quyền truy cập vào Microsoft do căng thẳng chính trị với Mỹ. Điều này khiến nhiều người nhận ra một sự thật phũ phàng: công nghệ đặt trên cloud của người khác thì không thật sự là của bạn. Từ đó, làn sóng chuyển đổi bắt đầu, trước tiên tại cấp địa phương. Hai thành phố lớn nhất của Đan Mạch – Copenhagen và Aarhus – đã bắt đầu loại bỏ Microsoft trước cả khi quyết định cấp quốc gia được đưa ra.
3. Một xu hướng đang lan rộng khắp châu Âu
Trong 5 năm qua, chi phí cấp phép phần mềm Microsoft của Đan Mạch đã tăng tới 72%. Nhưng chi phí lớn hơn là chi phí chiến lược – khi một hạ tầng quan trọng bị khóa vào hệ sinh thái của một nhà cung cấp duy nhất, nó trở thành điểm yếu trong bảo mật quốc gia.
Đan Mạch không đơn độc. Liên minh châu Âu (EU) cũng đang đầu tư mạnh mẽ vào chủ quyền số. Từ dịch vụ đám mây “Blue” của Pháp đến dự án Gaia-X của Đức, các nước châu Âu đang tìm cách giảm phụ thuộc vào các gã khổng lồ công nghệ toàn cầu.
Cuộc chuyển đổi bắt đầu với những giải pháp mã nguồn mở như Linux, NextCloud và LibreOffice. Dù không hoàn hảo, nhưng chúng mang lại sự độc lập. NextCloud có thể thay thế Outlook và OneDrive bằng các công cụ tự vận hành, trao lại quyền kiểm soát dữ liệu cho chính người dùng.
