Sở thích xuất hiện khi ta cảm thấy hứng thú với một hoạt động nào đó. Khi làm việc ấy, ta cảm thấy vui vẻ, thư giãn và thoải mái. Nó cũng thể hiện sự quan tâm đặc biệt của ta đối với một điều gì đó, mang lại niềm vui, sự thư thái hoặc thậm chí trở thành nguồn động lực giúp ta theo đuổi.
Đam mê, ngược lại, không chỉ đơn thuần là thích, mà còn là khát khao mãnh liệt muốn đạt được hoặc chinh phục một điều gì đó. Đam mê thể hiện sự kiên trì, quyết tâm đến cùng, sẵn sàng học hỏi, rèn luyện không ngừng, bất kể lợi ích hay danh vọng.
Thoạt đầu, thích và đam mê có vẻ tương đồng, nhưng điểm khác biệt lớn nhất lộ rõ khi ta gặp thử thách. Một người yêu thích đàn có thể kiên nhẫn tập luyện để chơi được những bản nhạc cơ bản, nhưng chỉ có người thực sự đam mê mới có thể dành hàng giờ, thậm chí cả ngày bên cây đàn để chạm đến đỉnh cao như Slash.
Một người thích bóng đá có thể thường xuyên ra sân để thi đấu cùng bạn bè, nhưng chỉ những ai cháy hết mình với trái bóng mới có thể miệt mài tập luyện không ngừng nghỉ và vươn lên tầm cỡ Messi.
Một người thích viết có thể cho ra đời những bài viết hay mỗi khi có cảm hứng, nhưng chỉ những ai đam mê thực sự mới sẵn sàng viết liên tục, rèn giũa từng con chữ để nâng cao khả năng mỗi ngày.
Người ta thường nói, nếu kiên trì làm một việc trong 10.000 giờ, ta có thể trở thành chuyên gia. Nhưng làm sao có thể chạm đến con số ấy nếu ta dễ dàng mất hứng sau một thời gian ngắn? Làm sao có thể duy trì được quá trình rèn luyện đầy thử thách nếu ta không có đủ đam mê để tiếp tục?
Xét cho cùng, 10.000 giờ chỉ là một cách khác để định nghĩa về đam mê